Tự Hào Về Ân Điển Chúa Ban Cho Bạn

Người đăng: Nhãn: vào lúc
«Hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa »  (ICô rinh tô 1:31)

    Nếu có ai đó hỏi bạn “phải làm gì để hưởng được sự sống đời đời?” có thể bạn sẽ trả lời với người đó “hãy tin Chúa Giê Xu thì bạn sẽ được cứu” phải không?
    Một người trai trẻ giàu có cũng đã hỏi Chúa Giê Xu một câu  tương tự, nhưng thay vì bảo anh ta tin nhận Ngài, Chúa Giê Xu ban cho anh ta một điều răn (Mác 10:17-22).
    Chúa Giê Xu nhìn thấy người trai trẻ đó tự hào về khả năng tuân giữ luật pháp để nhận được sự cứu rỗi và ân sũng của Đức Chúa Trời. Nhưng vì tình yêu của Ngài dành cho anh, Chúa Giê Xu phải chỉ cho anh ta thấy những ai sống dựa vào luật pháp phải nhận ra rằng sự tự nỗ lực không thể cứu họ được.
    Do đó Ngài nhắc cho anh nhớ “ngươi biết các điều răn: “Đừng phạm tội tà dâm…đừng trộm cắp…hãy hiếu kính cha mẹ”. Người trai trẻ đó tỏ ra rất tự tin về việc tuân giữ luật pháp khi đáp “thưa thầy, tôi đã giữ những điều đó từ khi còn nhỏ”.
    Chúa Giê Xu phán cùng anh ta “ngươi còn thiếu một điều…bán hết gia tài mình, bố thí cho kẻ nghèo…hãy đến…mà theo ta”. Khi người trai trẻ nghe lời đó, đi ra rất buồn bả.
    Khi chúng ta tự hào về việc tuân giữ luật pháp, nó luôn chỉ ra một điều gì đó chúng ta còn thiếu hay thất bại trong việc tuân giữ. Luật pháp thánh khiết và trọn vẹn đến nỗi nếu chúng ta chỉ cần không tuân theo một điều rất nhỏ trong số đó, không có sự chọn lựa nhưng chỉ có sự đoán phạt và rủa sả (Galati 3:10). Vì lẽ đó mà luật pháp được ban ra.
    Đức Chúa Trời không muốn chúng ta tự hào về khả tuân giữ luật pháp. Nếu có điều gì đó để chúng ta tự hào và tin chắc thì đó chính là tự hào và tin chắc vào ân điển của Đức Chúa Trời. Chỉ có ân điển của Ngài mới có thể gìn giữ, cứu chuộc, chữa lành, giải cứu và ban phước cho chúng ta.
    Vì thế chúng ta không nên tự hào về điều chúng ta đã làm hay có thể làm, nhưng hãy tự hào về ân điển của Ngài dành cho chúng ta – Ngài là sức mạnh, sức khỏe, ân sũng nhưng không, sự thịnh vượng, sự khôn ngoan, hy vọng, sự cứu rỗi và sự vinh hiển của chúng ta. Đó là cách để chúng ta vui hưởng sản nghiệp và một đời sống dư dật!
NCC
Đăng nhận xét

Templated by Blogger Items